Chap 12:
Khi Yunho đi vào thì Yoochun và Na Na đang cắm cúi dọn dẹp đống hỗn loạn trước mặt.
Yunho mang theo tâm tình áy náy dựng bàn lên, sau đó cũng ngồi xuống phụ Yoochun hốt lại số thức ăn rơi vãi trên sàn.
“Xin lỗi”
Lời xin lỗi xuất phát từ cả hai bên.
Yoochun nhìn Yunho, cười khổ.
“Anh xin lỗi cái gì a? Tại tôi nấu ăn tệ quá hại anh mất mặt thôi”
Yoochun thời gian ở cạnh Changmin cũng thường xuyên dọn đồ ăn thừa thế này, riết cũng thành quen, cho nên anh càng thêm khẳng định, mình nấu ăn thật sự rất tệ hại. Ai cũng chẳng muốn ăn.
Yunho lập tức lắc đầu.
“Không phải vậy đâu, bọn người kia là cố tính gây khó dễ thôi, cậu nấu ăn được lắm”_ Hắn nhoẻn miệng cười một cái.
“Đúng ah~ ba nấu ăn là ngon nhất đấy! Na Na chỉ thích ăn đồ ăn ba nấu thôi”. Na Na đứng ở bên, hùa theo Yunho cổ vũ tinh thần cho Yoochun.
Yoochun biết hai người đang cố an ủi mình, anh cũng cảm động lắm nên đối với hai người họ gật gật đầu.
Thời gian sau đó, Yoochun không thấy nhóm người Minho ghé đây nữa đổi lại có những người bạn khác của Yunho ghé thăm. Chỉ là những dịp thế này Yoochun ôm theo Na Na không xuất đầu lộ diện nữa, mặc cho Yunho có nói thế nào cũng vậy, chỉ khi nào mọi người về hết anh mới đi ra phụ Yunho dọn dẹp tàn cuộc mà thôi.
Cùng thời điểm đó, Yoochun và Yunho đều không ngờ rằng Minho mang căm tức bị Yunho sỉ nhục đi tìm một người.
Sau khi Yoochun bỏ đi, Changmin cảm thấy thất vọng vô cùng nhưng hắn không phải dạng người đau khổ quỵ lụy lâu dài, hắn tin rằng sẽ có cách làm cho Yoochun phải cam tâm tình nguyện mà trở về bên cạnh hắn. Ngày xưa hắn giữ Yoochun bằng cách này thì hiện giờ sẽ mạnh tay hơn nữa, chỉ cần làm cho Yoochun mất hết chỗ dựa, không còn có thể tự sống một mình thì anh sẽ chỉ còn có cách quay về tìm hắn mà thôi.
Và quả nhiên ngay cả ông trời cũng giúp hắn. Lee Minho tự động dẫn xác tới báo cho hắn một thông tin dù đã đoán trước được nhưng hắn vẫn không có khả năng kiềm lại sự phẫn nộ trong lòng. Park Yoochun cùng với con nhỏ Na Na hiện tại đang sống ở nhà Jung Yunho.
Changmin giận đến run người nhưng ngoài mặt vẫn phải giữ nét bình tĩnh vốn có. Chỉ sau khi Minho rời khỏi hắn mới nổi điên đập phá hơn một nửa đồ đạc có trong phòng làm việc, khi tạp vụ nghe lệnh đi vào thì chỉ còn thấy một trận hỗn loạn mà thôi.
Cũng không có gì lạ khi Minho tìm gặp Changmin, hai người họ cùng là bạn của Yunho nên có qua lại dù không thân thiết nhưng cũng không đến nỗi lạnh nhạt, hơn nữa cả hai mỗi người đều thành lập công ty riêng cho nên ngoài quan hệ bạn bè cũ họ còn là đối tác làm ăn, đôi bên cùng có lợi.
Sau khi biết được Yunho dám thu nhận hai cha con Yoochun, Changmin đâm ra ôm hận với Yunho, hắn cho rằng Yunho phản bội hắn.
Thời điểm công ty mới mở của Yunho bắt đầu làm ăn, vì là ma mới lại chưa có nguồn nhân lực giỏi bên cạnh cho nên công ty của Yunho làm ăn thua lỗ nặng nề, mà một phần nguyên nhân trong đó chính là do bàn tay của Changmin và Minho nhúng tay vào trù dập khiến cho công ty của Yunho hàng sản xuất ra lại không thể bán đi được, toàn bộ khách hàng đều bị công ty của Changmin thu hết nhưng Changmin rất cao tay, dù hắn đứng ra tổ chức toàn bộ nhưng bên Yunho hoàn toàn không biết rằng mình lại bị thằng bạn thân nhất hãm hại.
Mỗi khi Yunho trở về nhà đều mang dáng vẻ mệt mỏi cùng cực, Yoochun biết Yunho là một con người rất lạc quan, hẳn phải có vấn đề nghiêm trọng lắm mới khiến hắn đau đầu đến vậy.
Nghĩ thế cho nên Yoochun đợi sau giờ cơm tối, khi Na Na ngủ ngon giấc rồi anh mới nhẹ nhàng đi tới phòng làm việc của Yunho.
Cộc..cộc..
“Vào đi”_ Yunho nhu nhu hai bên thái dương, hắn một mình ôm một lúc nhiều việc quả thật mệt đến rã cả người.
“Tôi mang trà nóng vào cho anh”_ Yoochun mang tách trà nghi ngút khói đặt lên bàn làm việc cho Yunho.
“Cảm ơn, Yoochun”_ Yunho nhấp một ngụm trà nóng, quả thật thư giãn không ít.
Trong lúc Yunho thưởng thức trà, Yoochun vô tình liếc nhìn bàn làm việc của hắn. Bao nhiêu giấy tờ Yunho để đầy trên bàn, nào là bản kế hoạch, bản thu chi, bản khách hàng…nhiều thứ vô cùng. Yoochun nhăn mi nói với Yunho.
“Những việc này anh hẳn phải để thư ký hay trợ lý làm mới đúng, anh làm tất cả làm sao xuể?”
“Cậu biết đấy, tôi mới về nước làm sao tìm được người đáng tin tưởng nhanh vậy”_ Yunho thở dài ngao ngán.
Yoochun nhìn mấy hồ sơ một lát, lòng muốn giúp cho Yunho nên nói.
“Tôi lúc trước có học qua kế toán, hay để tôi thử giúp anh một tay, ưm…lâu rồi không đụng đến nhưng có lẽ sẽ giúp được một ít”
Yunho hai mắt sáng rỡ “Vậy sao? Trời, may thật đấy, đây đây”_ Yunho đưa hẳn cho Yoochun một sấp_ “Cậu xem dùm tôi đống này, một mình tôi thật sự lo không xuể”
Yoochun nhận lấy, cũng lo lắng không biết anh có thể làm tốt không, cho nên Yoochun làm cực kì cẩn thẩn, phải nói anh dò từng con số, tính toán chi li từng tí, tuy vậy nhưng tiến độ tạm ổn, sau khi làm xử lý xong xấp lúc đầu, Yoochun còn giúp Yunho sắp xếp công việc, vì có hai người cùng làm nên công việc xử lý khá nhanh. Yunho rất hài lòng và cảm thấy nếu hắn không dụ Yoochun làm việc cho hắn thì đúng là đồ ngu mà.
Sau đó Yunho đề nghị Yoochun làm kế toán, thư ký kiêm luôn trợ lý của hắn, Yoochun lắc đầu nguầy nguậy, nói tôi chưa từng đi làm, không có kinh nghiệm đâu, lỡ như làm sai sẽ không thể đền bù. Yunho năn nỉ hết lời, thậm chí đe dọa sẽ lấy tiền nhà nếu Yoochun không làm, cuối cùng vẫn là mềm lòng cho nên Yoochun nói tạm thời làm giúp cho hắn.
Nói là làm giúp nhưng Yunho có trả lương cho Yoochun đàng hoàng. Tuy nhiên vào cái hôm Yunho đưa Yoochun ra mắt mọi người trong công ty thì ý nghĩ tốt đẹp mà Yoochun kỳ vọng vào ngày đầu tiên anh đi làm thì không hề như anh dự đoán trước.
Công ty Yunho mới thành lập, thời gian này lại bị làm ăn thua lỗ cho nên nhân viên trong công ty hầu như đều mang tâm trạng nặng nề. Yoochun vào làm, không hề phải đưa ra bằng cấp hay kinh nghiệm làm việc mà nghiễm nhiên ngồi lên vị trí trợ lý tổng giám đốc, thử hỏi ai mà không ghen tức, cho nên mọi người đều cho rằng Yoochun đi cửa sau.
Nể mặt Yunho cho nên với màn Yunho giới thiệu Yoochun cho mọi người thì cũng nhận được tràng pháo tay, nhưng sau đó chính là những lời bàn tán ra vào rất khó nghe.
Yoochun buồn nhưng trước mắt anh phải làm thật tốt công việc của mình, đến khi đạt được chút thành tích có lẽ mọi người sẽ hiểu và thông cảm với anh hơn.
Chuyện Yoochun làm việc cho Yunho nhanh chóng cũng đến tai Changmin. Changmin lúc đó chỉ cười lạnh, hắn lập tức cho bày binh bố trận, và chỉ ngồi chờ cho Yoochun sập bẫy mà thôi.
Shim Changmin hiểu rất rõ Yoochun là người hướng nội, chỉ cần làm cho anh bị tổn thương thì anh nhất định sẽ chịu không nổi mà phải rời khỏi Jung Yunho, nhưng Changmin cũng lại vì quá tự tin mình hiểu Yoochun nên hắn cũng vô tình quên đi một chi tiết, đó chính là Yoochun lại là dạng người càng chịu nhiều đau khổ thì lại càng quật cường chịu đựng, chỉ khi nào Yoochun cảm thấy sự tồn tại của anh gây trở ngại cho người khác thì anh mới lẳng lặng mà đi khỏi thôi.
Vào ngày đầu tiên đi làm, Yoochun cũng đã được Yunho nói qua tình hình hiện tại của công ty, anh chợt nhớ vào thời còn là sinh viên cũng thường nhận hàng về bán lại, nếu công ty không bán được với số lượng lớn thì có thể chia nhỏ ra, phân phát cho nhân viên đi ra ngoài bán, vừa có thể chủ động về sản phẩm và nhân lực, lại vừa có thể kích thích tinh thần làm việc của nhân viên thông qua sẽ có tiền thưởng cho những ai bán được nhiều hàng. Yunho nghe ý kiến của Yoochun, cảm thấy rất khả quan, thà làm thử còn hơn ngồi không mà than thở ah. Cuối cùng ý tưởng của Yoochun đề xuất được duyệt qua.
Lượng hàng tồn động của công ty được giải quyết gần một nửa, Yunho vui mừng vô cùng, hắn chỉ thiếu điều ôm chầm lấy Yoochun mà nhảy múa, Yoochun vì giúp được Yunho nên cũng rất vui vẻ, thật lâu lắm rồi anh mới có cảm giác mình sống có ích như thế.
Bởi vì Yoochun và Yunho đều đi làm cho nên Yunho cũng đã đăng ký cho Na Na đi học. Từ ngày đi học, Na Na càng thêm thông minh lanh lợi, bởi vì khởi đầu thuận buồn xuôi gió cho nên cả ba người ai nấy đều cảm thấy rất vui vẻ và mãn nguyện.
Nhưng chuyện xưa nay vẫn vậy, khởi đầu ăn trái ngọt bao nhiêu thì chặng đường kế tiếp sẽ phải ăn trái đắng bấy nhiêu.